Ông lão nhà quê và đứa cháu bàn nhau đem con lừa ra hội chợ bán. Để con lừa khỏi mệt mỏi hầu có thể bán được giá cao, họ buộc chân lừa lại và hai ông cháu khệ nệ gánh con lừa đi.
Ngày xưa, ở vùng đất Nam Mỹ xa xôi hẻo lánh, vào một mùa đông băng giá khi mà tất cả các con vật đều nằm ngủ đông. Cáo và gấu đều nằm ngủ đông và đang rất đói.
Có chuyện ngụ ngôn như thế này: Có một anh chàng nọ bán táo. Một phụ nữ đi qua hỏi mua: "Táo có ngon không vậy?" Anh chàng xởi lởi: "Táo ngon, ngọt lắm chị à" . Người phụ nữ lắc đầu bỏ đi: "Rất tiếc tôi lại thích ăn táo chua kia".
Một câu chuyện kể rằng có một người nghèo, rất nghèo. Anh luôn than thân trách phận là mình đã không gặp may mắn như bao người khác, nếu như mình có một chút vốn liếng thôi thì mình cũng có thể làm giàu được như rất nhiều người...
Một con Dê bị tụt phía sau đàn, bị con Sói theo đuổi sát. Dê quay lại, nói với Sói: